Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012
Sự trì trệ của nền kinh tế là rất đáng lo ngại
Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012
Nếu không có khu vực FDI…
Bầu Cử Trong Mắt Bão
Trong năm tuần sắp tới, Hoa Kỳ sẽ treo "miễn chiến bài" với thiên hạ vì có cuộc tổng tuyển cử vào ngày Thứ Ba mùng sáu Tháng 11. Nhân dịp đó, chúng ta nên liếc vào thiên hạ sự, từ giác độ của nước Mỹ....
Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012
Không có gì quý hơn tự do - Nguyễn Duy Vinh
Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012
Chuyện thần thoại thành sự thật: Xe hơi không người lái
Lời người dịch: Câu chuyện dưới đây khiến tôi liên tưởng tới câu chuyên gần 2 thế kỷ trước khi ông Nguyễn Trường Tộ đi Pháp về kể chuyện nước Pháp có xe không người kéo, và ngọn đèn treo ngược, khiến cả triều đình không tin (và có lẽ nhiều phần họ cho rằng ông đi xa về “nói phét”). Hôm nay một câu chuyện tương tự lại xảy ra. Và xảy ra ngay tại thành phố San Jose nơi tôi cư ngụ, với sự tham dự của ông Thống Đốc Tiểu bang của tôi, câu chuyện được đăng tải với hình ảnh và phim yutube hiển hiện trước mắt, mà tôi vẫn cứ “tưởng mình nằm mơ”. Và tôi xin tóm dịch gửi tới quí vị, và cũng để cùng nhau liên tưởng bao lâu nữa thì đất nước ta, dân tộc ta, “đi tắt, đón đường” được mức văn minh này, như giới lãnh đạo Đảng và chính quyền vẫn hô hào. Đồng thời, ngày đó, nạn cảnh sát giao thông ăn hối lộ cũng giảm nhiều.
http://www.nhregister.com/articles/2012/09/26/news/doc50622ce40d74b283673116.txt
Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012
LẠM PHÁT ĐANG QUAY TRỞ LẠI ?

(Bài viết đã được đăng trên Báo công an Đà Nẵng phát hành ngày 27/9/2012)

Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012
Nhiều đại gia ngân hàng chẳng có nổi "cái lai quần" để trả nợ
LÃNH ĐẠO ACB & EXIMBANK TỪ NHIỆM: CHỨNG KHOÁN LẠI "ĐỎ SÀN" !
Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012
Co giãn như vàng
Sở Hữu Chồng Chéo Làm Ngân Hàng Tròng Trành
"Diễn Đàn Kinh Tế "

Thứ Ba, 18 tháng 9, 2012
KỸ THUẬT NUÔI RẮN MỐI - Dành cho Cohuynh nghiên cứu

Hiện nay đã có một số nơi nôi rắn mối, và đã bước đầu thành công. Để nuôi 1000 con rắn mối chi phí đầu tư bạn đầu chỉ vào khoảng 10 triệu đồng, sau 4 tháng theo đúng quy trình nuôi rắn mối bán hoang dã có thể thu lợi lên tới vài trăm triệu đồng.
Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2012
Lãi suất huy động lên 13%/năm
Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012
Có hay không “hội bán khống cổ phiếu”?
Ao ước được như nông dân Thái - BÁ TÂN
Thứ Ba, 4 tháng 9, 2012
Rừng quốc gia Cát Tiên lại kêu cứu

Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012
THỦY ĐIỆN ĐỒNG NAI 6 & 6A NHỮNG ĐIỀU CHƯA RÕ (Bản gốc)
Tìm lại giá xăng
Kính thưa ông Vương Đình Huệ, Bộ trưởng Bộ Tài chính. Thời gian qua, chúng tôi - những người tiêu dùng “khốn khổ” - đã không ít lần lên máu vì phải móc thêm hầu bao để chi trả cho xăng dầu. Chỉ trong vòng hơn một tháng (từ ngày 20-7 đến 28-8), giá xăng đã tăng 4 lần, tổng cộng 3.050 đồng/lít.
Nghịch lý giá gạo: Xuất khẩu “bèo”, nội địa cao

Thứ Bảy, 1 tháng 9, 2012
Kinh tế quay mặt ra biển
(baodautu.vn) Bình luận về Luật Biển Việt Nam dành hẳn một chương quy định về phát triển kinh tế biển, TS. Đinh Xuân Thảo, Viện trưởng Viện nghiên cứu lập pháp (Ủy ban Thường vụ Quốc hội) hy vọng: “Lần đầu tiên, chúng ta có văn bản pháp lý cao nhất quy định vừa tổng thể, vừa cụ thể nhằm phát triển kinh tế biển bền vững, hiệu quả.
Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012
Phong Trào Con Đường Việt Nam phát động cuộc thi viết với chủ đề "Quyền Con Người và Tôi"
FOR IMMEDIATE RELEASE
Cuộc thi được phát động nhằm khuyến khích mọi công dân Việt Nam tìm hiểu, cũng như chia sẻ hiểu biết và kinh nghiệm cá nhân của mình về việc thực thi các Quyền Con Người trong bối cảnh Việt Nam.
Tất cả mọi người Việt Nam trên 16 tuổi, không giới hạn nơi ở, quốc tịch, tôn giáo, giới tính hay quan điểm chính trị đều có thể tham gia. Bài dự thi sẽ được Ban Giám Khảo gồm những người có uy tín trong và ngoài nước chấm điểm.
Bội chi ngân sách 8 tháng đầu năm lên tới 116.000 tỉ đồng

Thu ngân sách những tháng cuối năm còn tiếp tục khó khăn.
Ví nhà nước, túi nhân dân

Niềm hân hoan của đồng tiền ngân sách lại là nỗi khốn khổ, nếu như không muốn nói là khốn cùng- của không ít thường dân
Chỉ sau 3 năm thi hành luật Thuế thu nhập cá nhân, 15.894.719 mã số thuế đã được cấp. Tốc độ thu, được gọi mỹ miều là “tăng trưởng” hàng năm tăng cực nhanh: 2009 là 14,3 tỷ đồng; 2010, gần gấp đôi 26,2 tỷ; năm 2011 lên 37,1 tỷ và dự toán 2012 là 42,4 tỷ tăng hơn gấp 3 lần 2009. Những con số này được một quan chức Bộ Tài chính hân hoan tuyên bố.
Nhưng niềm hân hoan của đồng tiền ngân sách lại là nỗi khốn khổ của không ít thường dân. Sự “tăng trưởng” chóng mặt của thuế thu nhập cá nhân, với mức giảm trừ thấp đến mức có người gọi đó là một thứ “thuế thân”- lại diễn ra trong bối cảnh DN chết hàng loạt, mức thu nhập từ lương, từ tiền công, từ kinh doanh cá nhân đều giảm- mà biểu hiển không gì sinh động hơn là sự thờ ơ với hàng hóa đại hạ giá chất đống trong kho DN.
Thật buồn, câu chuyện “ví-túi” xoay quanh những đồng thuế thu nhập có lạc quan đến mấy cũng thấy là không hề cá biệt, nếu như không muốn nói là phổ biến trong tư duy làm giá, đánh thuế.
Hôm qua, sau khi xăng tăng giá, trái ngược với thông lệ, các cây xăng “dậy khuya thức muộn” tiếp tục điệp khúc nhỏ giọt, hoặc trắng trợn hơn, “trùm mền cột chó” cây xăng. Lý do rất đơn giản, dù xăng tăng giá, mỗi lít xăng DN bán ra vẫn lỗ từ 500-800 đồng/lít. Và vì thế, việc tăng giá xăng là chuyện nhãn tiền khi cơ chế thị trường, trao giá do DN- định ra một mật độ mà mỗi 10 ngày các cây xăng lại có thể thay biển giá bán.
Mặc định là DN lỗ thật, đại lý lỗ thật, thì vấn đề đặt ra lại đơn giản là 6.500 đồng thuế, phí mà mỗi lít xăng đang gánh.
Câu chuyện càng trở nên hài hước hơn khi trong vô số loại thuế, phí đó, mỗi lít xăng phải gánh 10% thuế tiêu thụ đặc biệt- loại thuế dành cho loại hàng hóa xa xỉ, hàng hóa không khuyến khích, hàng hóa…hạn chế nhập khẩu.
Năm 2008, khi Dự thảo luật Thuế tiêu thụ đặc biệt được đưa ra, đã có không ít ý kiến phàn nàn rằng việc đánh loại “thuế hạn chế” này đối với mặt hàng không ai không dùng, mặt hàng chiến lược liên quan đến an ninh năng lượng, mặt hàng đầu vào của nền kinh tế, liên quan trực tiếp đến đời sống của gần 90 triệu dân là cực kỳ vô lý. Bấy giờ, Một quan chức Bộ Tài chính, thứ trưởng Trần Xuân Hà, lý giải một cách hết sức mơ hồ và nhạt nhẽo là nhằm “như một nỗ lực thúc đẩy tiết kiệm năng lượng”.
Đến giờ, khi đồng tiền trở nên khốn khó trong túi thường dân, cây kim về sự kỳ quặc đến ngớ ngẩn mới bắt đầu lộ ra.
Có người nói giảm thuế tiêu thụ đặc biệt, thuế VAT cần được Quốc hội bật đèn xanh, nhưng việc giảm thuế nhập khẩu là việc trong tay của Bộ Tài chính. Vấn đề chỉ là họ có muốn hay không, cân nhắc ra sao giữa một bên là “ví nhà nước” và “túi người dân”.
2 hôm trước, Bộ Tài chính gật đầu cho giá xăng dầu tăng. Tăng trong sự kêu khó về sự thâm thủng cái túi của người dân, và tăng trong sự than vãn của DN, đại lý về việc…vẫn lỗ. Tăng, còn tiềm ẩn trong nó mầm mống của đợt tăng giá có khi chỉ ngay sau đây 10 ngày. Nhưng Bộ Tài chính vẫn “giữ chặt túi” nhà nước. Cục trưởng Cục quản lý giá lý giải, một lần nữa cũng rất nhạt nhẽo: “khó thực hiện do ảnh hưởng tới cân đối ngân sách”.
Cái “ví nhà nước”, tất nhiên phải được ưu tiên, phải được đặt lên hàng đầu, nhưng rõ ràng không phải vì cái “ví nhà nước” mà bất chấp tình trạng những cái “túi nhân dân” có khi đã thủng tự bao giờ
Thứ Năm, 30 tháng 8, 2012
Vừa lên giá, xăng dầu muốn lên giá tiếp
Tăng giá xong, vẫn kêu lỗ
Đã tăng giá nhưng các DN còn chưa thỏa mãn. |
Khủng Hoảng Tài Chính Toàn Cầu
Cái nhân của khủng hoảng là nạn vay mượn quá nhiều, nay đến lúc trả nợ

Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012
Vận đen liên tiếp đeo bám Sacombank
>> Sacombank- "miếng bánh" đã bị phân chia
>> Nhân Thìn - Năm hạn của Sacombank?
SBS gặp vận đen: Lỗ nặng, bị phạt, pháp luật "sờ gáy"
Công ty CP Chứng khoán Ngân hàng Sài gòn Thương tín (Sacombank -SBS) vừa công bố tình hình hoạt động và thực trạng tài chính tính đến thời điểm 30/06/2012 trên cơ sở Báo cáo soát xét đặc biệt của Công ty Kiểm toán Ernst & Young.
Theo kết quả kiểm toán soát xét đặc biệt tình hình tài chính đến ngày 30/6/2012 của SBS, tổng tài sản của SBS tại thời điểm 30/6/2012 đạt 1.480 tỷ đồng (trong đó tiền mặt và các khoản tương đương tiền là 878,4 tỷ đồng). Tổng nợ phải trả: 1.736 tỷ đồng. Vốn chủ sở hữu của SBS đang âm 256 tỷ đồng. Lợi nhuận chưa phân phối cũng âm 1.772 tỷ đồng.
Tổng lỗ lũy kế đến thời điểm 30/06/2012 là 1.772 tỷ đồng, phát sinh chủ yếu do việc trích lập dự phòng bổ sung cho danh mục đầu tư và khoản phải thu trong các năm 2010 và 2011.
SBS đã đưa ra các giải pháp khắc phục khó khăn, trong đó có xây dựng Đề án tái cấu trúc toàn diện hoạt động của SBS. SBS cũng tự nhận phải chấp nhận một công ty chứng khoán có quy mô vốn hóa thấp hơn trước đây nhưng thật sự lành mạnh về tài chính nhằm đạt được mục tiêu là đảm bảo quyền lợi của cổ đông, nhà đầu tư và sự lành mạnh của thị trường tài chính.
Trước đó, ngày 23/7/2012, Sở giao dịch Chứng khoán Thành phố Hồ Chí Minh (HoSE), đã đưa cổ phiếu của Công ty Chứng khoán Ngân hàng Sài Gòn Thương Tín (mã SBS) vào diện chứng khoán bị kiểm soát, do kết quả kinh doanh của SBS tính đến 31/03/2012 có lợi nhuận chưa phân phối âm 1.424,14 tỷ đồng vượt quá vốn đầu tư chủ sở hữu đồng thời tình hình tài chính của Công ty chưa được giải trình đầy đủ.
Trong ngày 13/8, SBS đã công bố việc việc nhận được thông báo từ Cơ quan An ninh điều tra - Công an TP.Hà Nội khởi tố vụ án hình sự xảy ra tại SBS, đồng thời khẳng định sẽ duy trì ổn định công ty.
![]() |
Công ty CP Chứng khoán Ngân hàng Sài gòn Thương tin (Sacombank - SBS) đang đối mặt với nhiều khó khăn |
Theo SBS, ngày 16/06/2012, tại Đại hội đồng cổ đông thường niên 2011, SBS cũng đã tiến hành thay thế gần như tất cả các thành viên Hội Đồng Quản Trị, Ban Điều Hành và Ban Kiểm Soát. Đồng thời, theo kết quả Báo cáo tài chính Quý I/2012, số lỗ lũy kế trong hoạt động kinh doanh vượt con số 1.400 tỷ đồng.
"Mặc dù vậy, nhưng với nỗ lực của Thành viên Hội Đồng Quản Trị và Ban Điều Hành mới, tình hình hoạt động tại SBS vẫn được duy trì ổn định. Áp lực thanh toán nợ tại SBS là không đáng kể, SBS hoàn toàn có khả năng chi trả các khoản nợ hiện tại...", thông báo của SBS nêu rõ.
Bất ngờ dừng giao dịch ký quỹ
Trong khi các nhà đầu tư còn đang chờ đợi SBS giải quyết khó khăn như thế nào thì ngày 24/8, SBS bất ngờ công bố tạm ngừng giao dịch ký quỹ.
Theo bản thông báo, SBS sẽ tiến hành thu hồi các khoản đã phát vay vào ngày đáo hạn và sẽ không thực hiện gia hạn. Các hợp đồng mở tài khoản giao dịch ký quỹ hiện hành sẽ được thanh lý khi nghĩa vụ của các khoản vay hiện tại kết thúc.
SBS sẽ không mở tài khoản giao dịch ký quỹ mới, không thực hiện phát vay đối với các tài khoản giao dịch ký quỹ hiện tại. Thời hiệu áp dụng từ ngày 24/08/2012.
Hiện, SBS vẫn tiếp tục nằm trong danh sách thuộc diện bị kiểm soát cùng với tám doanh nghiệp khác là Công ty CP Gạch mien Changyih (chính thức có hiệu lực trong ngày hôm nay 29/8), Công ty CP Dược phẩm Cửu Long, Công ty CP Xuất nhập khẩu Lâm thủy sản Bến Tre, Công ty CP Thực phẩm Quốc tế, Công ty CP Đầu tư và Xây dựng Điện MeeCa VNECO, Công ty CP Container Phía Nam.
http://www6.vnmedia.vn/home/NewsId_312853_Catid_25.html
tin liên quan:
- Cuộc chiến chống tham nhũng của Đảng qua vụ bầu Kiên – ( RFA ).
- Hoạt động ACB: Chủ tịch Trần Xuân Giá đã về Việt Nam (stox). – Tâm lý bầy đàn (DV). – Vận đen liên tiếp đeo bám Sacombank (VnMedia).
- S&P: Vụ 'bầu Kiên' nêu bật các rủi ro của ngành ngân hàng Việt Nam (VOA).
- Thị trường Việt Nam bình ổn hơn – ( BBC ).
Nguyễn Xuân Nghĩa - Chết lâm sàng
Bài viết này sẽ ngắn gọn tổng hợp một số dữ kiện về kinh tế, nhưng để nói về vụ khủng hoảng chính trị tại Việt Nam.
Sau cả chục năm gần như mỗi ngày có mặt trên trang nhất của thời sự quốc tế, vì một cuộc chiến có sự tham dự của Hoa Kỳ, Việt Nam đã trôi vào lãng quên đến hai chục năm, từ 1975 đến 1995. Năm 1995 là khi Hà Nội tái lập bang giao với Hoa Kỳ. Ðấy cũng là khi Việt Nam thật sự đổi mới kinh tế sau những dọ dẫm và cố gắng nửa vời. Nhìn lại thì 10 năm đầu sau chiến tranh là 10 năm lãng phí và khủng hoảng do sự hoang tưởng của ý thức hệ nên lãnh đạo Hà Nội mới phải cải cách về kinh tế mà chưa biết thế nào là đúng là sai. Hai chục năm sau thì mới khác, từ 1995.
Việc Việt Nam ký kết Hiệp định Thương mại Song phương với Hoa Kỳ cuối năm 2001 rồi gia nhập Tổ Chức Thương Mại Thế Giới WTO năm 2007 đánh dấu một giai đoạn tăng trưởng ngoạn mục so với quá khứ của Việt Nam. So với các quốc gia khác, đà tăng trưởng khoảng 7% một năm chỉ là sự thường khi kinh tế chuyển hướng theo quy luật thị trường, hãy hỏi người dân Ðông Á thì biết. Nhưng cũng từ năm 2007, Việt Nam bắt đầu trôi vào giông bão.
Và tuần qua, nếu thời sự quốc tế lại nhắc đến Việt Nam thì chẳng là về thành tích kinh tế mà vì một vụ khủng hoảng chính trị. Ðó là việc bắt giữ một đại gia nhiều thế lực...
Năm 1995 là khi tổng sản lượng Việt Nam vượt qua dấu mốc đáng nhớ là 20 tỷ Mỹ kim một năm, lên gấp đôi vào năm 2003, rồi gấp đôi tức là 80 tỷ vào năm 2007, và đạt mức trăm tỷ vào năm 2009. Hiện nay, tổng sản lượng xứ này ở gần 130 tỷ đô la, chia cho dân số là 90 triệu thì người dân thật ra vẫn còn thuộc loại nghèo. Nhưng đà tăng vọt từ hai chục tỷ lên gấp sáu trong khoảng thời gian từ 1995 đến nay là điều đáng mừng. Sau quá nhiều hoạn nạn vì chiến tranh và cách mạng, người dân xứng đáng được hưởng một cuộc sống khác.
Khi hỏi các kinh tế gia, họ cho biết là từ 1996 đến năm 2000, Việt Nam đạt tốc độ tăng trưởng trung bình là 6.9% một năm, tức là mỗi năm lại sản xuất thêm được một lượng sản vật bằng 6.9% của năm trước. Qua giai đoạn 2001-2005 thì đà tăng trưởng còn lên tới 7.5% một năm với viện trợ và đầu tư nước ngoài được ồ ạt trút vào trong sự hồ hởi chung. Ðấy cũng là một đòn bẩy đã tạo nên sức bật huy hoàng này.
Nhưng ngẫm lại thì Việt Nam có hy vọng khởi phát tương tự Ðài Loan hay Nam Hàn nửa thế kỷ về trước. Qua giai đoạn 2006-2010 thì mức bột phát ấy đã khựng, còn khoảng 7.1% một năm và tới năm 2011 thì chỉ còn 5.9%. Tình hình năm nay sẽ là đáng ngại, chỉ ở khoảng 4.3-4.5% mà thôi.
Câu hỏi nhiều người muốn biết là vì sao Việt Nam đã ôm viễn ảnh rồng cọp kinh tế rồi lại như kỳ nhông cắc ké? Câu trả lời đơn giản là “kinh tế cũng là chính trị”.
Thật ra, lãnh đạo Việt Nam không phát minh ra cây đũa thần kinh tế để thay thế chủ nghĩa Mác-Lênin đã phá sản. Việt Nam chỉ áp dụng chiến lược Ðông Á như Nhật Bản, Ðài Loan, Nam Hàn rồi Trung Quốc, là lấy xuất cảng làm đầu máy tăng trưởng.
Dù là một quốc gia có nhiều tài nguyên, ít ra là hơn ba nước Ðông Á dẫn đầu nói trên, Việt Nam vẫn chủ yếu nhập cảng nguyên nhiên vật liệu, tái chế biến với một số trị giá gia tăng để bán ra ngoài. Như vậy, nền kinh tế này chỉ làm gia công và nhập cảng vẫn là chủ yếu, thường xuyên. Nhưng lại tăng vọt trong năm năm gọi là ngoạn mục nhất, từ 2006, nên hàng năm vẫn bị nhập siêu, nhập nhiều hơn xuất, trung bình mỗi tháng một tỷ đô la.
Muốn kinh tế tăng trưởng, người ta phải tiết kiệm tiêu thụ mà dùng tài nguyên đó đầu tư cho sản xuất với hy vọng tạo thêm tài nguyên của cải cho sau này. Việt Nam phải đầu tư rất nhiều để có mức tăng trưởng ngoạn mục đã qua. Từ khoảng 35% tổng sản lượng trong các năm 1996-2000, tỷ lệ đầu tư của Việt Nam đã vượt 43% trong các năm 2006-2010. Nếu nhớ lại thành tích vừa trình bày ở trên, khi Việt Nam phải đầu tư nhiều nhất thì cũng là lúc đà tăng trưởng giảm sút.
Nghĩa là gắng sức đầu tư mà kém hiệu năng, tức là một vấn đề về chính sách.
Các sinh viên kinh tế nhập môn đều biết đến tỷ số ICOR: phải đầu tư cỡ nào để gia tăng được một đơn vị sản xuất? Các nước Ðông Á đầu tư ba phần thì ăn được một, Việt Nam phải mất gấp đôi, với tỷ số ICOR là 6.
Người ta có thể tìm lý do châm chước là vụ tổng suy trầm kinh tế toàn cầu trong các năm 2008-2009. Nhưng lý do chính sách ở đây là tín dụng. So với năm 2000 thì lượng tín dụng đã tăng gần 14 lần vào năm 2010 với kết quả là nâng gấp đôi sản lượng trong 10 năm đó. Xin hãy nhớ đến tỷ số 14/2 như một cách tính nhẩm về sự phi lý tại Việt Nam.
Thật ra, lý do chính sách ở đây chỉ là chính trị.
Vì đấy là lúc mà các đại gia ngân hàng tung hoành. Họ có thể vay tiền mua đất, chơi stock và sát nhập công ty để bành trướng thế lực như trong một bàn cờ Monopoly của trẻ nít. Nền kinh tế có năng suất kém vì phải đầu tư nhiều, với hiệu năng quá thấp, lại sản sinh ra một thành phần thiểu số cực kỳ giàu có, họ còn trơ trẽn phô trương sự giàu có này như những tấm gương thành công! Thế hệ trẻ mà nhìn vào đó như mẫu mực thì xã hội lâm nguy, là điều đã xảy ra. Sa đọa xã hội đã bùng nổ.
Ngày nay, mọi người đều thấy các “trung tâm sản nhập” là tập đoàn kinh tế nhà nước kiểu Vina, như Vinashin hay Vinalines. Sản nhập vì thu vào một nhập lượng cực lớn để cho ra một suất lượng thấp hơn. Phần sai biệt mà kế toán gọi là lỗ lã thì chảy vào trong túi một thiểu số. Ở vòng ngoài là các đại gia có quan hệ với đảng viên cán bộ cao cấp để mở ra thị trường “tư doanh nhập nhằng” và kiếm tiền vô tội vạ. Tư doanh nhập nhằng vì chỉ là của tư nhân trên danh nghĩa, về thực chất thì đấy là mạng lưới kinh doanh của lãnh đạo.
Việt Nam đã định chế hóa sự tham ô qua chính sách quản lý quái gở đó.
Khi người dân công phẫn về nạn cướp đất của đám cường hào ác bá và bất mãn về tình trạng tham nhũng tràn lan, lãnh đạo bắt đầu nói đến chỉnh đảng và giải trừ tham nhũng. Với kết quả là hai hệ thống truy lùng tham nhũng song hành - của đảng và của nhà nước, do viên thủ tướng vẫn đòi lãnh đạo. Khi những người tham ô nhất nước mà cầm đầu việc diệt trừ tham nhũng trong hàng ngũ bên kia thì người ta biết kết quả sẽ ra sao.
Việt Nam đã đạt năng suất tham ô tới hạng siêu phàm nên đang lâm vào khủng hoảng chính trị.
Chi tiết hình sự hữu duyên là kẻ bị bắt có khi đang được bảo vệ để khỏi bị phe phái của chính anh ta “tự tử”, hoặc lặng lẽ thủ tiêu để khỏi thành thật khai báo nhiều quá!
Nhưng còn đời sống kinh tế của người dân? Xin hãy nhìn lên núi nợ khó đòi và sẽ mất của hệ thống ngân hàng. Nợ thối là bao nhiêu, bao giờ sẽ ụp xuống đầu, không ai biết! Hoặc liếc qua chuyện doanh nghiệp phá sản, sống chết ra sao và bao nhiêu còn ngáp ngáp, cũng chẳng ai biết!
Cuộc khảo sát hồi Tháng 6 vừa qua của tổng cục thống kê có cho thấy một phần của sự quái đản ấy. Có 9,331 doanh nghiệp nhà nước, tư nhân và có vốn nước ngoài được phỏng vấn về tình hình kinh doanh trong 15 tháng trước, tính đến trung tuần tháng 5 vừa qua. Kết quả là 8.4% trong số này đã phá sản hay âm thầm đóng cửa. Bị thiệt hại nhất là tư doanh với tỷ lệ sập tiệm là hơn 9%. Lý do nghiêm trọng nhất là bị lỗ vì kém năng suất, thiếu vốn kinh doanh và không thể cạnh tranh nổi! Ðấy chỉ là một “dân số mẫu” của thống kê.
Thực tế thì trong 623 ngàn doanh nghiệp có khai báo vào cuối năm 2011, có hơn 200 ngàn cơ sở đã tiêu vong. Còn lại, “chết lâm sàng” như người ta nói thì chẳng ai rõ là có bao nhiêu. Phải chăng “chết lâm sàng” là... bệnh hay lây và đã lên tới não bộ của đảng?
Phạm Tuyên - Bộ trưởng Vương Đình Huệ nói và làm
"Không thể vì 11 doanh nghiệp xăng dầu đầu mối mà phải vì hơn 80 triệu dân... doanh nghiệp đừng có dọa cơ quan quản lý nhà nước, nếu cần tôi sẽ lập doanh nghiệp khác..."
Cách đây gần một năm, vừa nhậm chức Bộ trưởng Tài chính, ông Vương Đình Huệ đã làm nức lòng người dân cả nước khi tuyên bố như vậy tại hội thảo “Điều hành giá xăng dầu theo cơ chế thị trường ở Việt Nam” (ngày 20-9-2011).
Sau hội thảo nảy lửa đó, thấy ông Huệ làm thật, bằng việc lập đoàn kiểm tra việc tính giá xăng dầu, trích quỹ bình ổn của 4 doanh nghiệp xăng dầu đầu mối lớn nhất.
Và người dân tiếp tục chờ đợi và kỳ vọng vị Bộ trưởng từng là Tổng Kiểm toán Nhà nước sẽ làm cho “cơm ra cơm, cháo ra cháo”.
Cuối tháng 12-2011, Bộ Tài chính công bố kết quả kiểm tra giá xăng dầu tại 4 doanh nghiệp xăng dầu đầu mối lớn và cũng chỉ ra được một vài bất cập trong quản trị doanh nghiệp, cách tính giá cơ sở, chi hoa hồng quá lớn; bất hợp lý trong cơ chế trích nộp, quản lý quỹ bình ổn...
Nhưng kết quả ấy cũng không để làm gì, vì sau đó không thấy Bộ Tài chính công bố biện pháp xử lý nào đối với doanh nghiệp đã bị kiểm tra.
Từ đó “quả bóng kỳ vọng” của người dân vào Bộ trưởng dần xì hơi. Nhìn vào hoạt động của các doanh nghiệp đầu mối xăng dầu, thì mọi chuyện vẫn y như cũ. Thậm chí, việc quản lý và giám sát tăng, giảm giá của Bộ Tài chính đôi khi còn lơi lỏng, theo hướng có lợi cho doanh nghiệp kinh doanh xăng dầu.
Không ít lần, doanh nghiệp lãi lớn nhưng Bộ Tài chính vẫn lặng thinh. Điển hình là thời điểm giá xăng dầu thế giới liên tiếp giảm trong vòng gần 1 tháng (hồi tháng 5-2012) giúp doanh nghiệp có lợi nhuận tới 2.100 đồng/lít xăng nhưng doanh nghiệp “quên” không đề xuất giảm giá bán và Bộ Tài chính cũng “quên” động thái giám sát của mình. Chỉ sau khi báo chí đồng loạt lên tiếng thì cơ quan quản lý mới ra yêu cầu doanh nghiệp tính toán giảm giá.
Tình trạng Bộ Tài chính bị báo chí “nhắc việc” phải yêu cầu doanh nghiệp giảm giá bán xăng dầu do có lãi lớn lại tiếp tục lặp lại vào cuối tháng 6 và đầu tháng 7 vừa qua.
Một ví dụ khác, thể hiện sự “lập cập” trong điều hành giá xăng dầu của Bộ Tài chính, ở chỗ không nhất quán trong việc lấy căn cứ thời gian để tính điều chỉnh giá: Có thời điểm căn cứ điều chỉnh giá xăng được tính theo 20 ngày, có thời điểm được tính theo 10 ngày.
Gần một năm đã trôi qua, những tuyên bố mạnh mẽ của Bộ trưởng Vương Đình Huệ cũng không còn nhiều người nhớ, bởi có nhớ cũng chẳng để làm gì. Vì thực tế thị trường xăng dầu bao năm nay vẫn thế.
Điệp khúc tăng nhanh, giảm chậm vẫn diễn ra đều đều; mỗi khi doanh nghiệp kêu lỗ, tình trạng găm hàng, cây xăng ngừng bán vẫn diễn ra. Ngay cả việc minh bạch chuyện lỗ lãi, giá nhập khẩu hàng của doanh nghiệp... cũng vẫn tù mù. Một năm trôi nhanh, thì một nhiệm kỳ Bộ trưởng cũng sẽ trôi nhanh.
Người dân không mong gì hơn, chỉ mong Bộ trưởng Vương Đình Huệ đã nói thì giữ lời: Điều hành vì quyền lợi của 80 triệu dân chứ không phải vì quyền lợi của 11 doanh nghiệp đầu mối.
Tiền Phong
VIẾT TIẾP CHO BÀI “VIỆT NAM: XỨ SỞ CỦA NGHỊCH LÝ”
- Nghịch lý 1: Yêu nước bị đàn áp.
- Nghịch lý 2: Đi sơ tán giữa thời bình.
- Nghịch lý 3: Đem thanh niên, học sinh ra làm hàng rào ngăn chặn biểu tình còn cảnh sát và an ninh đứng phía sau. Hình ảnh này đã lưu lại câu thơ trong nhân dân “ Em đứng trước dãy hàng rào sắt/ Sau lưng em sào huyệt giặc Tầu”.
- Nghịch lý 4: Thời đại thông tin mà các bloggers bị sách nhiễu.
- Nghịch lý 5: Sống trong thời bình mà người dân cảm thấy bất an hơn trong thời chiến.
- Nghịch lý 6: Không thể kể tên hết các nghịch lý.
VIỆT NAM XỨ SỞ CỦA NGHỊCH LÝ
Bài báo nầy tôi viết từ năm 1988, được báo Tuổi Trẻ đăng lên mục diễn đàn. Từ đó đến nay tôi không hề đọc lại, nhiều chuyện trong đó tôi đã quên đi. Bây giờ đọc lại thật bất ngờ, không thể nào tin nỗi. Như chuyện lưu hành tiền mệnh giá 30 đồng. Không biết vị lãnh đạo nào của Ngân hàng Nhà nước có sáng kiến động trời ấy, nếu bây giờ còn sống hãy dũng cảm đứng ra nhận trách nhiệm để lịch sử lưu "danh".
Có những chuyện đã qua rồi như là chuyện tiếu lâm thời Trạng Quỳnh. Nhưng cũng có những chuyện đến bây giờ vẫn còn y như vậy. Ôi nghịch lý !!!!
Ban biên tập Tuổi Trẻ thời đó đã rất dũng cảm khi cho đăng bài nầy. Hẳn sau đó các anh chị trong ban biên tập phải gặp rất nhiều khó khăn với cấp trên.
VIỆT NAM XỨ SỞ CỦA NGHỊCH LÝ
Ở hội nghị bàn tròn các nhà báo Châu Á Thái Bình Dương, trả lời phóng viên báo Utusan(Malaysia), đồng chí Nguyễn Cơ Thạch nói rằng ở nước chúng tôi có thời kỳ giá một trứng vịt 30 đồng, trong khi đó giá một ký thép 5 đồng. Phải có đến 6 kg thép mới mua được một trứng vịt. Trên thế giới không ai làm như thế cả. Chuyện ấy khó tin, nhưng lại là một sự thật. Và đó chỉ là một trong muôn vàn chuyện nghịch lý đã và đang xảy ra ở đất nước ta.

Đánh đập trẻ mồ côi tại cơ sở từ thiện

Đánh đập trẻ mồ côi tại cơ sở từ thiện
Không những thế, một trong các bảo mẫu còn dựng nghiêng chiếc cũi trong đó có một cháu bé. Điều này có thể gây nguy hiểm cho cháu nếu chiếc cũi bị trượt, đổ.
Sự việc được xác định diễn ra tại một cơ sở từ thiện của anh Tống Phước Phúc trên đường Phương Sài, TP Nha Trang, Khánh Hòa. Chúng tôi tìm đến địa chỉ này và ghi nhận đây là căn nhà khá khang, nuôi dưỡng trẻ mồ côi và những bà mẹ "trót dại".
Theo lời kể của anh Phúc, anh làm nghề xây dựng, vợ buôn bán nhỏ, cuộc sống không mấy dư dả nhưng lòng tốt của đôi vợ chồng này thì có thừa. Trong một lần đưa vợ đi sinh tại bệnh viện cách đây hơn 10 năm, anh Phúc chứng kiến cảnh nhiều bà mẹ trẻ, do “trót dại” nên khi sinh em bé xong là để con lại bệnh viện và bỏ đi. Cảm thương trước số phận bất hạnh ấy, vợ chồng anh Phúc mang đứa bé về nuôi. Nghĩa cử này vô tình “làm mối” cho những cô gái lỡ lầm, rồi nhà anh thành địa chỉ tin cậy của những đứa trẻ bị mẹ bỏ rơi. Nghe tin đứa trẻ nào bị bỏ rơi ở đâu, vợ chồng anh cũng đến tìm đến rồi đem về nuôi. Dần dần, nhà anh thành trại trẻ mồ côi tự lúc nào.

Thế nhưng, vừa qua, trên mạng Youtube bỗng lan truyền một clip dài hơn 1 phút, ghi lại cảnh những cô bảo mẫu của Cở sở bảo trợ ngoài công lập Phước Phúc của anh đánh đập bọn trẻ “không chút nương tay”.
Đánh đập trẻ là có thật!
Sau khi biết được thông tin về clip, anh Phúc tỏ ra rất bất ngờ và gọi các cô bảo mẫu ra cùng xem. Xem xong clip, cô Hồng Vân, một trong 4 bảo mẫu đánh đập các em xác nhận: “Chính tôi đã đánh những đứa trẻ ấy. Chúng nghịch và lì lắm, nói mãi vẫn không chịu nghe. Hở ra tí là chúng lấy bô úp lên đầu để nghịch!”.

Anh Phúc phụ họa: “Trong mấy cháu nhỏ bị đánh ấy, có cả đứa con của cô Vân này. Con cổ mà cổ không thương, nói gì thương trẻ khác!”. Khi PV hỏi: “Sao anh không nhắc nhở để các cô đánh lũ trẻ quá tay vậy?”, anh Phúc thanh minh: “Nhà tôi nuôi hơn 20 trẻ, lại cưu mang 5-7 cô gái “trót dại” chờ sinh nở nữa mà nguồn thu chính là công việc của tôi (anh Phúc làm nghề xây dựng) nên suốt ngày tôi phải đi làm kiếm gạo về nuôi lũ trẻ. Tôi có dặn mấy cô ấy là không được đánh lũ trẻ nhưng anh biết đó, mấy cô này phần lớn đều không được học hành tử tế, không nhận thức được hậu quả của việc đánh đập trẻ em đâu. Lúc tôi ở nhà thì cô-cháu đều vui vẻ, dạy chữ và dạy hát nhưng hễ tôi ra khỏi nhà là các cô ấy quên ngay lời dặn”.
PV hỏi thêm: “Sao anh không mời các cô ấy ra khỏi nhà chứ để vậy mang tiếng cơ sở từ thiện mà đánh trẻ em sao?”, anh Phúc cho biết: “Tôi cũng đã từng nghĩ như vậy, nhưng đây là nơi “cùng đường” của các cô ấy rồi. Tuy nhiên, sau khi nhắc nhở nhiều lần, từ năm 2011 đến nay không còn tái diễn cảnh đánh trẻ em nữa”.
Trong clip có đến 4 cô bảo mẫu đánh trẻ nhưng theo anh Phúc, 3 cô kia sau khi sinh nở đã ẵm con trở về nguyên quán, có một cô để lại đứa con tên là cu Rùa, nay gần 2 tuổi, chỉ còn cô Hồng Vân vẫn ở lại nhà anh và nuôi dạy các cháu.
video clip xem ở đây:
http://www.baomoi.com/Home/TinhYeu/khampha.vn/Danh-dap-tre-mo-coi-tai-co-so-tu-thien/9212019.epi
Được biết, đoạn clip trên là do một người nước ngoài quay phim và đưa lên Youtube.
Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012
Khắc nhập khắc nhập, ngày cuối của Habubank
Sau sáp nhập, SHB trở thành ngân hàng có vốn điều lệ gần 9.000 tỷ đồng, tổng tài sản trên 120.000 tỷ đồng, trên 240 chi nhánh, phòng giao dịch trên cả nước với 5.000 cán bộ, nhân viên.
Toàn bộ khách hàng của Habubank sẽ được chuyển giao cho SHB với quyền lợi hoàn toàn được đảm bảo.
Để đạt được quy mô trên, SHB chỉ mất 7 tháng đàm phán với Habubank thay vì mất tới 5 năm nếu tự thân phát triển.
---> Trình TT Nguyễn Tấn Dũng phương án cơ cấu lại GP. Bank
---> [Cập nhật] Hơn 8000 tỷ đồng bị rút khỏi ACB ngay sau vụ bầu Kiên
Đăng bởi Nữ Cảnh Sát